Anh yêu à! Mình xa nhau gần một tháng rồi anh nhỉ? Thời gian qua với em là một chuỗi ngày buồn tẻ và vô vị. Nỗi nhớ anh cồn cào trong tim em. Em muốn nhắn tin, muốn được nghe giọng nói, được thấy anh mỗi ngày. Em vẫn luôn hi vọng anh sẽ tha thứ và quay về bên em. Em sẽ được sống trong hạnh phúc, được anh che chở và ôm em trong vòng tay ấm nồng.
Anh à! Em suy nghĩ quá đơn giản. Em chỉ nghĩ những lời em kể về quá khứ đó đủ để anh hiểu. Và anh đã nói chấp nhận quá khứ không đẹp của em. Em đã sai. Em không biết những gì người ta kể cho anh về em như thế nào. Có lẽ anh sẽ không thể tha thứ.
Anh hận em. Nghe câu đó lòng em đau lắm anh biết không? Nỗi đau trong em sao bằng nỗi đau em đã gây nên cho anh. Em đã quá ích kỷ. Em chỉ nghĩ cho bản thân mình. Em nghĩ chỉ cần gạt bỏ những gì xấu xa trong quá khứ, dành cho nhau tình yêu thì đó đã là tất cả. Trong mắt anh giờ đây em là người con gái tồi tệ. Nhưng anh à, đó là con người của quá khứ. Hiện tại, em đã thay đổi. Em sống như thế nào anh cũng hiểu. Hãy bỏ qua cho em anh nhé! Hãy cho em một cơ hội sau cuối. Em yêu anh nhiều lắm anh biết không? Ước gì em có thể làm lại từ đầu để không làm cho người mình yêu đau khổ. Nhưng cuộc đời làm sao có thể làm lại. Em chỉ còn cách đối diện với sự thật, cố gắng quên đi quá khứ và tiếp tục đi quãng đường còn lại. Em đã làm được nhưng em lại bị vấp ngã. Vấp ngã trong tình yêu của chúng ta. Lỗi nơi em. Em biết đó là một cú sốc quá mạnh đối với anh. Anh giận em nhiều và hận em lắm. Nhưng anh ơi, hãy tha thứ cho em anh nhé!
Em đến với anh bằng tất cả lòng chân thành. Em đã mơ về một gia đình, có anh, có em và những đứa con của chúng ta. Em chưa bao giờ nghĩ sẽ mất anh. Em nhớ anh từng giây phút. Em tự hỏi giờ đây anh đang ở đâu? Anh đang làm gì? Anh có nhớ đến em chút nào không? Những buổi tối không em anh sẽ làm gì?… Chỉ bất chợt nghĩ đến việc mất anh, em không thể chịu nỗi. Giây phút anh nói chia tay, con tim em như vụn vỡ. Dường như không còn một chút cảm xúc nào, lòng trống rỗng. Em như muốn buông lơi tất cả. Nỗi đau lên đến tột cùng.
Mới ngày hôm qua thôi, em hạnh phúc bên anh, trong ngọn nến mừng sinh nhật em tròn 23 tuổi. Ngày hôm nay, bên anh như em như một người xa lạ. Sự thờ ơ, lạnh nhạt nơi anh bóp nghẹt trái tim em. Em, một lần nữa trong cuộc đời rơi vào vực sâu thẳm của nỗi đau. Em đã khóc, khóc rất nhiều. Em không biết mình phải làm gì. Em không thể tâm sự cùng ai. Chỉ có nước mắt mới làm xoa dịu nỗi đau buồn trong em. Nhưng đôi lúc em muốn khóc nhưng không thể. Cứ ngỡ rằng nước mắt đã cạn, nhưng không, nó đang chảy ngược vào trong tim.
Em cần bờ vai anh, cần vòng tay anh chở che. Em khao khát được nghe anh nói "Mọi chuyện đã qua. Anh sẽ tha thứ tất cả và mình sẽ quay về bên nhau." Em biết anh vẫn yêu em. Em không muốn buông xuôi tất cả. Em không muốn một lần nữa đánh mất đi tình yêu của mình. Để yêu một người với em không dễ và để quên người đó thì càng khó. Thời gian qua mình chia tay, em đã cố níu kéo nhưng không thể vì trong em nghĩ nếu thật sự yêu em, qua thời gian anh sẽ thôi hận em, nhận ra tình yêu em dành cho anh. Anh sẽ quay về bên em. Nhưng nếu cứ như vậy, với suy nghĩ như vậy, em sợ em sẽ mất anh mãi mãi.
Em nhớ anh! Nhưng mỗi lần gặp anh em lại tránh nhìn vào mắt anh. Em sợ phải bắt gặp ánh mắt vô cảm, lạnh lùng hay căm ghét em. Đôi mắt em vẫn luôn tìm bóng dáng quen thuộc của anh trong dòng người xuôi ngược. Thấy anh rồi nhưng em lại cố tình quay đi như em chưa hề thấy. Nhưng quay đi rồi lòng em tan nát. Em nhớ anh cơ mà! Sao em không nhìn anh mà lại quay đi?
Hẹn gặp anh hôm nay. Em mong mình sẽ hiểu nhau thêm chút nữa. Cho dù với anh đây là lần cuối em vẫn muốn gặp.
Dù từ nay về sau anh vẫn thờ ơ, lạnh nhạt, lời chia tay vẫn là lời sau cuối thì em chỉ mong anh đừng hận em. Em không muốn nhìn về quá khứ, em gom hết tất cả cất sâu vào miền ký ức. Chỉ mong có thể sống cuộc đời hạnh phúc, không lo nghĩ gì cả, cùng người mình yêu đi hết quãng đường còn lại. Nhưng cuộc đời không là mơ. Anh đã đến mang cho em niềm tin vào ngày mai tốt đẹp, anh sẽ mang hạnh phúc đến cho em, anh sẽ sưởi ấm dần trong tim em. Nhưng lúc em hạnh phúc, em lại không thể giữ nó lâu hơn. Hạnh phúc mà em nắm giữ như bong bóng xã phòng. Căng tròn và vỡ tan trong không gian.
Anh yêu à! Em không muốn dễ dàng vứt bỏ đi tình yêu của mình. Tình yêu không phải là trò chơi, không phải là phép thử để đem đi thử nghiệm rằng mình đã thực sự quên đi tình cũ hay chưa, cũng không thể thử lòng người được. Em trân trọng tình yêu mà anh dành cho em. Và em cũng quí trọng tình yêu, cảm xúc của bản thân mình.
Ngày hôm qua đã là quá khứ! Ngày hôm nay đang là hiện tại! Và ngày mai sẽ là tương lai!
Tình yêu không thể miễn cưỡng. Cuộc sống này không chỉ có tình yêu nhưng không có tình yêu thì cuộc sống này thật vô nghĩa.
Em tin vào tình yêu anh dành cho em!
Em yêu anh!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét