LỜI TỰA
Các bạn thân mến ! Trong cuộc đời mỗi người,ai cũng phải qua những thăng trầm <được
và mất> ..mỗi người một tính cách, hoàn cảnh và sự hiểu biết về mọi lĩnh vực rất khác nhau..nhưng khái niệm "bạn bè" thì luôn tồn tại trong mọi hoàn cảnh..ai đó đã nói rằng
và mất>
có bạn bè thì ý nghĩa làm sao được..? >. Thế nhưng qua thăng trầm của đời người
chính là rút ra được từ chính cuộc đời của mình>, tôi nhận thấy,có tình bạn rất đẹp,đẹp
như chính ý nghĩa cao rộng của nó vậy...nhưng cũng có những tình bạn thật buồn..vì trong
những trường hợp ấy, tình bạn chỉ như một cuộc đổi trao <để mua vui, để vì mục đích
kiếm tiền..tình bạn này,thì khi nào không còn "có ích" cho họ là họ sẽ cho vào quá khứ
lãng quên, cũng chẳng mảy may cau mày hối tiếc hay băn khoăn.tình bạn này gọi là sự lợi dụng lẫn nhau> . Tình bạn cao quý,xuất phát từ trái tim chân thành,thật đáng quý
đáng nghiêng mình kính nể..nhưng than ôi ! trong xh ngày nay, thứ tình bạn cao đẹp đó
thật là hiếm hoi..những điều mà mắt tôi thấy, tai tôi nghe,quả thật khiến trái tim mình đau
nhói, thương cho kiếp nhân sinh đời người sao mà khốn khổ ..?mưu sinh kiếm ăn, chỉ
vì chút hơn thua trong quyền lợi vật chất,hay tình cảm, hay danh vọng, và rất nhiều, nhiều
thứ khác trong cuộc sống nữa..>hai người đang là bạn rất thân thiết, bỗng nhiên trở mặt
với nhau,xem nhau như kẻ thù..hôm qua họ vừa ngồi với nhau vỗ vai,chúc rượi nhau, bỗng hôm nay vì một "quyền lợi" nào đó, họ đã có thể quay lại" cắn xé" lẫn nhau bằng những lời
lẽ độc địa nhất..thậm chí còn có thể "giết nhau"..Đáng thương hơn, hôm qua họ còn yêu
nhau say đắm, rồi vì ghen tuông hay những quyền lợi riêng của họ "bị xâm phạm". thế là
họ quay ra chửi nhau chẳng tiếc lời..dùng những ngôn từ mà đến "quỷ" cũng phải nổi da
gà vì "sợ hãi".!!.Tôi thật sự thấy buồn..vì chính tôi cũng đã trải nghiệm rất nhiều..tôi đã
từng đem tình cảm chân thànhđể đối đãi với rất nhiều bạn bè của mình, không tính toán
thiệt hơn, được mất.. vậy mà đã không ít lần, bạn bè đã làm tôi phải đau đớn vì sự vô tình,
vô cảm của họ..dần dần năm tháng qua đi, tôi chợt nhận ra rằng, đôi khi "cô độc" một
mình với những suy nghĩ ,những trăn trở đời người mà được thanh thản, còn hơn là nhận
được những tình bạn kiếu "đổi trao " như vậy..Tuy tôi là người thích sống hòa bình với mọi người, không muốn ganh đua thiệt hơn, được mất..đem tình cảm trong sáng ra đối đãi
giữa người với người,nhưng cũng không tránh khỏi những lúc chợt thấy cô đơn, cô đơn
lẻ loi đến muốn rơi nước mắt vì xót thương cho những tình cảm chân thành bị người đời
giẫm đạp, khinh rẻ..tôi có thể viết ra hàng "ngàn lẻ một chuyện" về những "tình bạn" đáng thương và đáng xấu hổ như vậy..nhưng tôi không muốn viết ra..vì nếu viết nó ra, tôi sợ
rằng các bạn lại mất đi niềm tin yêu vào "tình bạn"..thì thât là đáng tiếc..vậy nên lúc buồn
quá, tôi cảm tác , làm một bài thơ cho một hoàn cảnh nhất định nào đó trong đời mình,
chỉ là để chia sẻ với các bạn cho lòng mình nhẹ bớt nỗi niềm ưu tư trong lúc "nhất thời"
đó thôi..chứ không hề có ý gì..tình bạn ấy chúng ta giành cho những trang thơ đẹp để
ca ngơi tôn vinh nó cho xứng đáng>.Vậy nên tôi rất mong các bạn đừng vì bài thơ này
mà chạnh lòng nghĩ rằng tôi không trân trọng và không yêu quý các bạn..rất mong các
bạn lượng thứ cho nỗi buồn trong lòng của riêng cá nhân tôi thôi nhé..! thân mến...!
nhói, thương cho kiếp nhân sinh đời người sao mà khốn khổ ..?mưu sinh kiếm ăn, chỉ
vì chút hơn thua trong quyền lợi vật chất,hay tình cảm, hay danh vọng, và rất nhiều, nhiều
thứ khác trong cuộc sống nữa..>hai người đang là bạn rất thân thiết, bỗng nhiên trở mặt
với nhau,xem nhau như kẻ thù..hôm qua họ vừa ngồi với nhau vỗ vai,chúc rượi nhau, bỗng hôm nay vì một "quyền lợi" nào đó, họ đã có thể quay lại" cắn xé" lẫn nhau bằng những lời
lẽ độc địa nhất..thậm chí còn có thể "giết nhau"..Đáng thương hơn, hôm qua họ còn yêu
nhau say đắm, rồi vì ghen tuông hay những quyền lợi riêng của họ "bị xâm phạm". thế là
họ quay ra chửi nhau chẳng tiếc lời..dùng những ngôn từ mà đến "quỷ" cũng phải nổi da
gà vì "sợ hãi".!!.Tôi thật sự thấy buồn..vì chính tôi cũng đã trải nghiệm rất nhiều..tôi đã
từng đem tình cảm chân thành
vô cảm của họ..dần dần năm tháng qua đi, tôi chợt nhận ra rằng, đôi khi "cô độc" một
mình với những suy nghĩ ,những trăn trở đời người mà được thanh thản, còn hơn là nhận
được những tình bạn kiếu "đổi trao " như vậy..Tuy tôi là người thích sống hòa bình với mọi người, không muốn ganh đua thiệt hơn, được mất..đem tình cảm trong sáng ra đối đãi
giữa người với người,nhưng cũng không tránh khỏi những lúc chợt thấy cô đơn, cô đơn
lẻ loi đến muốn rơi nước mắt vì xót thương cho những tình cảm chân thành bị người đời
giẫm đạp, khinh rẻ..tôi có thể viết ra hàng "ngàn lẻ một chuyện" về những "tình bạn" đáng thương và đáng xấu hổ như vậy..nhưng tôi không muốn viết ra..vì nếu viết nó ra, tôi sợ
rằng các bạn lại mất đi niềm tin yêu vào "tình bạn"..thì thât là đáng tiếc..vậy nên lúc buồn
quá, tôi cảm tác , làm một bài thơ cho một hoàn cảnh nhất định nào đó trong đời mình,
chỉ là để chia sẻ với các bạn cho lòng mình nhẹ bớt nỗi niềm ưu tư trong lúc "nhất thời"
đó thôi..chứ không hề có ý gì..tình bạn ấy chúng ta giành cho những trang thơ đẹp để
ca ngơi tôn vinh nó cho xứng đáng>.Vậy nên tôi rất mong các bạn đừng vì bài thơ này
mà chạnh lòng nghĩ rằng tôi không trân trọng và không yêu quý các bạn..rất mong các
bạn lượng thứ cho nỗi buồn trong lòng của riêng cá nhân tôi thôi nhé..! thân mến...!
ĐƠN CÔI 2
Thà rằng cô độc một mình
Thà rằng cô độc một mình
Còn hơn ngàn vạn ân tình " đổi trao"?
Chơi mà không hiểu được nhau,
Nay yêu mai ghét cho đau đớn lòng..
Người đời vốn vẫn vô tình..
Họ đâu hiểu nổi chân thành nơi ta..?
Ngẫm đời mà thấy xót xa,
Buồn vui nay vẫn chỉ ta một mình..!
Tìm đâu thấy chút chân tình..?
Lánh đời, lui bước cho mình khỏi đau.
Từ nay ta hãy quên nhau,
Vấn vương chi nữa cho đau đớn lòng..?
Thà đừng gặp gỡ cho xong..
Để nay mong những ước mong không thành..?
Đời tôi vẫn quen độc hành,
Bao nhiêu tình bạn tan tành hư vô..!
Tình đời ai hiểu thấu cho?
Dòng đời tôi vẫn bơ vơ tội tình..!
Hỡi trời ! Trời thấu cho chăng..?
Hỡi đất ! Đất có thương tâm một người...
Cuối đời tôi vẫn là tôi
Không nơi chia sẻ , đơn côi một mình..!!!
Hỏi rằng : tôi đáng buồn không..?
Tặng tôi và những ai có hoàn cảnh giống tôi
Thứ hai, ngày 14/09/2009<26/7 âm lịch>
Kỷ niệm những ngày buồn cô đơn
Thùy - Linh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét