Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

Thơ tình : Mở rộng tấm lòng (chuyển nhà )

0 nhận xét
    Đây là bài thơ tôi sáng tác để tặng cho một người bạn mà tôi vốn rất yêu quí..nhưng người bạn ấy không hiểu tấm lòng của tôi. Bởi tôi đã có một gia đình, tuy không hp, nhưng tôi cũng không muốn nó bị tan vỡ vì hp của con gái mình. Thấy anh cô độc , buồn bã, đơn côi một mình,mà không chịu mở lòng ra với những người xung quanh . Tôi muốn làm bạn với anh để cùng chia sẻ vui buồn cho bớt những ngày quạnh vắng cô đơn một cách trong sáng thành tâm. Nhưng anh lại "muốn" có một tình cảm không phải là tình bạn . Lại cũng không muốn nhìn thấy tôi kết bạn với nhiều người.và bị chồng hiểu lầm mà phải chịu khổ.Tôi đành phải chia tay tình bạn ấy, nhưng trong lòng vô cùng cảm khái, áy náy, nên muốn làm bài thơ này tặng cho anh, hy vọng anh đọc được và hiểu tâm ý của tôi mà mở rộng trái tim mình cho cuộc sống bớt cô quạnh..buồn khổ ! và cũng cảm ơn tấm lòng của anh đã vì tôi mà lo lắng..Và nhân đây tôi cũng muốn giửi tặng bài này cho một người bạn mới quen mà tôi yêu quí..hoàn cảnh xảy ra cũng tương tự..


                                              
                                                     

                                                     MỞ RỘNG TẤM LÒNG

                                                             Thời gian trôi
                                                             Gặp nhau
                                                             Không nói một lời
                                                            Thấy anh buồn
                                                            Lòng em đau như cắt.
                                                            Đêm xuống
                                                            Khi mọi người yên giấc,
                                                           Em thổn thức một mình
                                                           Nước mắt tuôn rơi!
                                                           Sự yêu thương,
                                                           Không thể nói thành lời.
                                                           Anh im lặng,
                                                           Đơn côi.
                                                          Trái tim em
                                                          Ứa máu.
                                                          Nhìn thấy người yêu dấu
                                                          Đơn độc
                                                          Lẻ loi.
                                                          Em muốn nói một lời
                                                         Chia sẻ.
                                                         Nhưng rồi
                                                         Em không thể
                                                         Đến gần.
                                                         Đành câm lặng
                                                         Một mình !
                                                         Nỗi buồn len lỏi vào tim,
                                                         Giương mắt nhìn,
                                                         Không tìm lời để nói.
                                                         Phải chăng !
                                                         Em là người có tôi ?
                                                         Chiếm giữ
                                                         Con tim mọi người.
                                                        Anh không đồng tình
                                                        Nên phản đối ?
                                                        Bằng cách :
                                                        Lặng im không nói?
                                                        Căm thù em,
                                                        Hay anh giận dỗi ?
                                                        Nói một lời,
                                                        Em mãi mãi ra đi.
                                                       Trả lại anh tất cả những gì
                                                       Anh cho là vô lý !
                                                       Em biết mình
                                                       Không có quyền chiếm giữ
                                                       Chút tình yêu,
                                                       Của người khác 
                                                       Cho mình.
                                                      Em biết rằng :
                                                      Sống giữa mọi người,
                                                      Phải lặng thinh.
                                                      Nỗi buồn giấu kín,
                                                      Niềm đau thương kìm nén.
                                                      Không thể chia sớt cùng ai.
                                                      Ngày ngắn thành dài.
                                                      Đêm thành vô tận.
                                                     Sao anh im lặng.
                                                     Không chịu chia sẻ cùng ai ?
                                                     Cho tiều tụy hình hài,
                                                     Cho buồn trong đôi mắt.
                                                     Sao không yêu thương nhau ?
                                                     Bằng trái tim chân thật.
                                                     Chia sớt :
                                                     Niềm vui,
                                                     Niềm vui được nhân đôi.
                                                     Nỗi buồn,
                                                     Nỗi buồn con một nửa !
                                                     Sao anh tự mình làm khổ,
                                                     Cho mình thành kẻ đơn côi?
                                                     Sao anh muốn lẻ loi.
                                                    Giữa tình người vui vẻ ?
                                                    Em đã một thời
                                                    Chịu nỗi đau đơn lẻ,
                                                   Tự tách mình ra khỏi cộng đồng.
                                                    Câm lặng một mình,
                                                    Cho nỗi buồn trĩu nặng trong tim.
                                                   Tự hỏi mình:
                                                    Như vậy có nên ?
                                                    Bỗng chợt giật mình,
                                                   Thức tỉnh !
                                                   Muốn hạnh phúc,
                                                   Không thể nào ích kỷ .
                                                   Biết yêu thương,
                                                   Hạnh phúc đến với mình
                                                   Biết hi sinh,
                                                   Cuộc đời thành ý nghĩa.
                                                   Anh đừng im lặng nữa.
                                                   Hãy vui lên.
                                                   Cùng chia sẻ
                                                   Mở rộng tấm lòng
                                                   Độ lượng bao dung.
                                                   Anh sẽ được
                                                   Ngập tràn trong hạnh phúc
                                                   Sao anh xa cách:
                                                  Để :
                                                  Bạn ghét .
                                                  Em ghét .
                                                  Em đau lòng,
                                                 Khi họ nói về anh
                                                 Muốn yêu thương
                                                 Phải biết sống chân tình
                                                 Chớ lạnh lùng
                                                 Để đời mình trả giá.
                                                 Nhìn anh cô đơn
                                                 Lòng em thương cảm quá
                                                 Nhưng chỉ biết lặng nhìn
                                                 Chẳng thể gọi thành tên!
                
                                                         Một ngày buồn
                                                SC,thứ tư <10/11/2004>
                                                   Thùy - Linh
                      
                               Hình ảnh lấy trên internet chỉ có tính chất minh họa 
   
   

0 nhận xét:

Đăng nhận xét