SONCA MẮC TRỌNG BỆNH,PHẢI CẤP CỨU TRONG ĐÊM 26/06,LÚC 2H 30 PHÚT ĐÊM,
NÊN KHÔNG KỊP CÓ LỜI CÁO LỖI VỚI CÁC ANH CHỊ EM,BẠN BÈ LÀNG BLOG VỀ THỜI
GIAN SONCA VẮNG MẶT,KHÔNG TRẢ LỜI ĐƯỢC COM BẠN BÈ VÀO THĂM BÌNH LUẬN,
SONCA THÀNH THẬT XIN LỖI VÀ MONG CÁC ANH CHỊ EM,BẠN BÈ HÃY HIỂU HẾT SỨC
THÔNG CẢM VÀ LƯỢNG THỨ CHO SONCA.SONCA TRÂN TRỌNG CẢM ƠN VÀ KÍNH CHÚC
CÁC ANH CHỊ EM,BẠN BÈ LÀNG BLOG LUÔN CÓ MỘT SỨC KHỎE DỒI DÀO,MAY MẮN,VUI VẺ
VÀ HP BÊN NHỮNG NGƯỜI THÂN YÊU . CHÚC BÀ CON LÀNG BLOG VẠN SỰ NHƯ Ý VÀ LUÔN
PHÁT HUY NĂNG LỰC HẾT MÌNH ĐỂ CỐNG HIẾN CHO NGƯỜI ĐỌC NHỮNG "TÁC PHẨM VĂN THƠ"
VÀ NHỮNG CÂU CHUYỆN THẬT HỮU ICH ! TÙ TỪ SONCA SẼ CỐ GẮNG TRẢ LỜI COM BL CỦA
BẠN BÈ MỘT CÁCH SỚM NHẤT ,SC MONG ĐƯỢC THÔNG CẢM VÀ LƯỢNG THỨ ! THÂN MẾN
KÌNH THƯ : SONCA
SAU ĐÂY SONCA ĐĂNG MỘT BÀI THƠ VỀ THỜI GIAN ỐM CỦA MÌNH,MONG CÁC ANH CHỊ
EM VÀ BẠN BÈ GHÉ THĂM CÙNG CHIA SẺ ,ĐÓNG GÓP Ý KIẾN. TRÂN TRỌNG CẢM ƠN .- SONCA ..!!
ỐM.....!!
Đang yên bỗng chốc ào ào..
Một cơn bệnh trọng quật vào thân tôi .
Bao nhiêu lo lắng rã rời...
Tưởng như gần Đất - xa Trời...thảm thê !
Ăn vào chốc lại nôn ra,
Toàn thân bốc lửa run như ..."sấy cầy " !
Ho đêm rồi lại ho ngày,
Toàn thân đau đớn vơi đầy...lệ hoen !
Nằm nghiêng nhướng mắt...coi xem :
Bao nhiêu người bệnh :kẻ quen,người nhà...
Tới thăm tấp nập : vào ,ra
Động viên ,khích lệ,tặng quà,phong bao.
Còn tôi lặng lẽ đớn đau,
Tay ôm bụng rỗng...khát khao : tình người !
Các em thì ở xa xôi,
Chồng tôi gần Đất,xa Trời....một mai .
Tấm thân nhỏ bé lắt lay,
Mắt mờ,môi nhợt,thân gầy....cô đơn.
Nằm co trên một góc giường,
Đơn côi không chút tình thương..bạn bè !
Người thân thì ở ...quá xa,
Hàng xóm chung vách,gần nhà....bàng quan .
Thương thân lệ ứa hai hàng,
Trong lòng nức nở....nghiệt oan tình đời !!
Khi vui họ kéo đến chơi,
Đến khi nằm đấy không người : cậy trông ...!
Ngẫm đời mà thấy....đắng lòng,
Làm sao lại hiếm cái TÂM :TÌNH NGƯỜI ?
Họ chỉ ham hố vui chơi,
Đến khi cần giúp ai người : Giơ tay ?
Kéo mình khỏi chốn...bùn lầy...
Thật tâm cứu giúp ? ơn này khắc ghi !
Hỡi ơi ! Nhưng thật...thảm thê...
Từ khi nhập viện...khi về : Mình tôi !
Chồng đang mắc bệnh trọng rồi..
Bên tôi không có một người cậy trông ?
May sao gặp một tấm lòng :
Sẻ chia,giúp đỡ tận tâm ngày ngày
Thấy tôi thân bệnh yếu gầy,
Bà ra tay giúp,ngày ngày ...đi mua,
Cơm, canh một chút...thơm tho
Tấm lòng nhân ái khắc ghi ....lòng này.
Dẫu cho cuối Đất,cùng Trời
Ơn Bà tên HIỆU tôi thời...không quên.
Nguyện rằng ghi mãi trong TIM..
Chân tình của một bệnh nhân...cùng phòng.
Mới quen mà chẳng...vô tình,
Tấm lòng VÀNG ấy nghiêng mình nhớ ghi !
Đời người nào được mấy thì ?
Mà sao cạn ráo chút chi TÌNH NGƯỜI ?
Một mai nhắm mắt...buông xuôi,
Trên đời còn lại than ôi...chút gì ?
Sang-hèn,Giàu-khó ....mà chi ?
Danh gia đến mấy cùng về...hư không !!
Chỉ duy có một :TẤM LÒNG ..
Trong TIM mãi mãi sánh cùng...thời gian !
Tình đời lắm chuyện...đa đoan,
Trong tôi muốn hỏi : THẾ GIAN NGHĨ GÌ ...???
MỘT ĐÊM BUỒN KHÔNG NGỦ
SC,2H12 ĐÊM <15/07/2012 - 27/5> VỀ SÁNG
ST;THÙY LINHLời ngỏ : Bài thơ này ra đời trong hoàn cảnh
cả nhà Sonca :Bố đẻ,chồng,con,bản thân Son
ca đều cùng lăn ra ốm một lúc,nằm mỗi người
một nơi,các em quá xa khi được biết tin về
không kịp và giá đình còn một số viếc gấp
cần giải quyết ngay,bạn bè một số người ở xa
ko được biết tin,còn bạn gần SC không tiện
nói cho biết, nhưng hàng xóm gần nhất họ biết
lại không thông báo,cũng không tương trợ,mà
bàng quan trước cảnh toàn gia đình SC gặp
hoạn nạn...nên SC bức xúc vì sự vô tình cùa
họ mà buồn lòng mới viết thành thơ để giải tỏa,
sau mấy ngày các em SC hay tin đã thay chị ốm
nằm đấy cùng cháu thăm nom anh ở viện dưới HN,
còn em khác thì sắp xếp về thăm ,nhưng cũng đã trễ,
vì quá xa,mà hoàn cảnh rất khó khăn,SC thật sự cảm
động về tấm lòng và sự quan tâm của các con,các
em ,tuy cũng đang ốm đau,bận bịu ,xa xôi mà vẫn
hết lòng động viên,khích lệ,tương trợ cả tinh thần
lẫn vật chất,đã giúp cho SC có đủ tinh thần và nghị
lực để vượt qua khó khăn ,chiến thắng bệnh tật..
.nhưng có câu "Bán anh em xa mua láng giêng gần"..
.câu này ông cha ta có ý muốn nói,khi tối lửa tắt đèn,
nguy cấp nhất,thì người hàng xóm liền vách,gần nhà
là những người cần giúp đỡ tương trợ lẫn nhau trong
lúc hoạn nạn...bởi "nước xa không cứu được lửa gần",
vậy mà họ đã...thật vô tình ...SC có mấy lời ngỏ cùng
bạn bè vào thăm blog chia sẻ được rõ,hy vọng mọi
người không hiểu nhầm SC bị bỏ rơi. SC xin lỗi,
vì trong khuôn khổ bài thơ có hạn,nên ko thể nói
rõ được hết "Ý tứ"trong những vần thơ,đôi khi chưa
chính xác...vì thực tế cũng vẫn có một vài người hàng
xóm tốt bụng nhưng họ đã chuyển nhà mới<
nhưng vẫn giúp đỡ>,và có gia đình cũng có người
bị ốm,nên không thể kịp thời tương trợ,giúp đỡ ngay
được,nên SC mới có lời "xin lỗi" họ ở "lời ngỏ" này.
..kính mong bạn bè hãy hiểu,thông cảm và lượng thứ
giùm SC..bài thơ chỉ muốn nói lên sự "giả dối" của
một số người không tốt nhất định,chứ tuyệt nhiên
SC không có ý "vơ đũa cả nắm",vì SC cũng biết
được có những "tấm lòng vàng" mà SC phải biết
ơn họ suốt đời.
.Thân mến ! SONCA
BIẾT ƠN ...!!
Cảm ơn anh biết bao nhiêu,
Những hôm bệnh trọng tiêu điều,xác xơ..
Nhắn tin,gọi điện...hàng giờ
Ủi an,khích lệ...thơm tho tấm lòng.
Dẫu xa,xa cách...nghìn trùng,
Chân tình anh đó vẫn không nhạt nhòa.
Động viên,còn gửi...tặng "Quà",
Quan san cách trở chẳng xa...tình người !!
Tận sâu trong trái tim côi,
Biết ơn sâu nặng anh người ...bấy lâu,
Bên em những sớm,những chiều,
Sẻ chia ,giúp đỡ bao điều....cho em
Anh làm cảm động con tim...
Lấy chi đây để đáp đền...tình anh ?
Giữa cuộc đời lắm ...đua tranh,
Mà sao anh vẫn trắng trong...tình người ?
Anh quên mọi thứ trên đời..
Đặt TÌNH trên hết...nghiêng người...biết ơn ..!!
Một đêm không ngủ
SC, 3h đêm ngày <15/07.2012 - 27/5>
ST: Thùy-Linh
Kính tặng Anh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét