đồng cảm của tôi với các bạn..và đó cũng chính là "nỗi buồn'
của riêng tôi..!
VIÊN CHỨC NGHÈO
Lương anh ba cọc ba đồng
Mỗi khi bạn hữu mời ăn -hoảng hồn
Chỉ mong họ quên anh luôn
Chớ mà họ nhớ anh buồn , anh lo
Mấy "đồng" một tháng chia ra
Biết bao nhiêu khoản, người ta đâu tường
Không đi thì họ sẽ buồn
Mà đi thì một tháng lương hết vèo !
Bây giờ anh biết tính sao ..
Đi thì cũng dở- ở nào có xong ?
Trời ơi ! có khổ tôi không..
Ngày mai anh lại ăn không có tiền
Để rồi mỗi lúc nhận lương
Anh thanh toán hết, chẳng còn bao nhiêu
Vợ con xơ xác, tiêu điều
Bữa no, bữa đói- phiền nhiều hơn vui
Âu cũng là cái nợ đời
Vay thì phải trả, biết sao bây giờ..
Buồn đời tôi mới làm thơ
Trút bao nhiêu nỗi vương tơ trong lòng..
Bạn hiền có thấu cho không..?
Hỏi sếp có biết- Trời xanh có tường
Suôt đời , một kiếp tha hương
Hỡi đời có hiểu nỗi buồn trong tôi..?
SC, thứ hai < 04/7/2011-04/06>
TG: Thùy - Linh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét