Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013
THƠ : NỖI ĐAU
NỖI ĐAU ...!!
Một mình ôm gối vẩn vơ
Lắng nghe khúc nhạc ngoài kia ...VE SẦU
Anh giờ đã ở chốn đâu ?
Nơi miền cát bụi nhuốm màu thời gian.
Anh đi lòng dạ bàng hoàng
Bao đêm trăn trở canh tàn mắt chong.
Hai lần em bước sang sông
Hai lần đau đớn... vợ chồng phân ly.
Bao năm em vẫn ôm ghì
Nỗi đau phận số tuổi khi TRĂNG TRÒN
MẸ đà vội vã về non
Để đàn con lại khi còn ngây thơ
Bóng CHA lăng lẽ bơ vơ
Một mình gáng nặng ai chia cùng mình..!!
Lớn lên lạc mất duyên tình
Trái tim đau đớn nhưng đành lìa xa.
Cúi đầu chấp nhận đời HOA
Đem thân cứu giúp NGƯỜI ta quên mình.
Bao năm sống với ân tình
Bên người chồng đã vì mình đắng cay.
Ngậm ngùi số phận chia hai
Chàng về cát bụi ta nơi Dương trần.
Buồn thay một kiếp nhọc nhằn
Muôn ngàn trắc trở phận mình lá lay.
Ngẫm đời lại thấy thương thay
Ngày vui chóng cạn,còn đây nỗi buồn !
Một mình bước tiếp con đường
Tương lai mờ mịt,biết nguồn nào vui ?
Đời sao bất hạnh than ôi ?
Trầm luân bể khổ ai người không qua ?
Xót xa số kiếp phong ba
Một cơn cuồng vũ thân ta...dập vùi.
Ngẫm thay mới thấy sự đời
Chỉ là sống tạm kiếp người...rồi tan !
SC,10h03 chủ nhật <09/06/2013 - 2/05>
TG: Thùy Linh-Sonca
0 nhận xét:
Đăng nhận xét