Em phát hiện tối qua chị thức khuya nhá! Em phạt chị ngủ sớm nè! Em về Sóc Trăng rồi chị. Mấy hôm nay phụ mẹ em dọn dẹp nhà cửa nên không sang thăm chị được. Ở trên ấy bớt lạnh hơn chưa chị?
Ui chao em gái đó à.. ? Sáng giờ ,chị bận việc chút,nên bi giờ mới vào blog được nè. ..Chị xin lỗi em nha,hứa với em là sẽ ngủ sớm,mà tối qua,chị lại thức khuya nữa rùi. .vì chập tối thì bận việc,ngày thì mất điện,mưa và ốm chẳng đi được đâu,nên chị <khò> ,vậy nên đêm chị mới <cho phép mình> được thức khuya một chút em à. .hihi. .Em về quê ăn Tết với Má,vậy có mua gì <mừng tuổi Tết Má ko em. ..?>,em về nhớ chăm sóc Má cẩn thận nha. .Em ngoan lém,giúp Mẹ cho Mẹ đỡ bận bịu,vất vả,em biết thương Mẹ rùi đó..vậy là em đã trưởng thành lên nhìu rùi..chúc mừng. .chúc mừng em nha. .! em bận ko sang thăm được,sang muộn cũng ko sao,miễn đừng quên chị là được. .hihi. .Ở trên chị rét lém,lại mưa rả rích nên càng rét em à...ra đường là cả một vấn đề..Cảm ơn em đã luôn quan tâm chị nhé. Chúc em và gia đình đón một cái Tết cổ truyền thật ấm áp,an khang,mạnh khỏe,đắc lộc,đắc tài,niềm vui và hp nha em ..
Ui ! Chị ơi ,giờ em mới vào được blog nè,vì từ sáng em bận quá,ốm hơn chục ngày,chưa sắm sửa gì được,em sốt ruột quá,mai là ngày Ông Công Ông Táo về chầu Trời rùi,mà em chưa sắm được gì mấy, nay phải ra ngoài mua chút gì..nên em vào muộn,lỡ bữa ăn sáng với chị rùi,tiếc quá. .em khất lần sau vậy nhé. Vào blog,nhìn thấy chị mang quà đẹp sang tặng,em vui và thích quá à. ..chị thật là "chiều" em gái quá. .chị bỏ biết bao công sức ra vì em rùi,khiến em cảm động lém chị ..Em chúc chị một buổi chiều ấm áp,an lành và vui vẻ chị nhé..<mà seo chị mời em sang chị đi ăn sáng,chị lại xí hổ đỏ hết mặt thế kia.. ? Em hổng hỉu. .hehe. .>
Khách nhà bạn toàn khách quý và đông vui quá ,mình xếp hàng mãi mới comt được , hôm nay thức đến sáng để đi chơi blog đây SC ơi , vui nhé thấy bạn mình còn thức mình sang thăm đấy , vui nhé chưa có chúc tết bây giờ mà chúc ngủ ngon mai còn lấy sức để quậy blog nhé
Hìhi ! Ui chao bạn quý đến thăm mà hổng biết,vừa cúi đầu xuống ,ngẩng lên đã thấy bạn mình rùi,tuyệt quá. .phải như vậy mới vui chứ. .cứ buồn bã,ủ rũ mãi cũng chán đúng k. .? PV vốn luôn đem niềm vui tươi,náo nhiệt đến cho bạn bè,còn rất hào phóng,hay tặng quà đẹp nữa.. SC chúc mừng bạn nha..nhìn mấy chú miu xinh đẹp PV tặng,SC thích lém ,cảm ơn PV nhìu nhìu..hễ thấy SC k sang nhà thăm,là SC <có chuyện>,nên PV đừng buồn SC nha..vì sk SC ko được như các bạn đâu,yếu lém. .nên mới hay <đắc tội> với mọi người,nếu ai ko thông cảm và hiểu cho,thì SC sẽ mang nỗi buồn ấy trong lòng,chứ cũng chẳng biết làm cách nào..vì bạn bè có thể <bỏ rơi> SC,chứ nhất định SC sẽ không bao giờ <bỏ rơi> bạn mình,nhất là những bạn luôn chia ngọt sẻ bùi..trừ khi <họ > ko <dung nạp> được SC nữa..SC vốn tính thẳng thắn,nên có lẽ dễ bị <chạm tự ái>,nhưng SC đối với bạn hữu rất chân tình đấy..! Cảm ơn PV ghé thăm,tặng quà và lời chúc tốt đẹp nha. SC cũng chúc PV một đêm ngon giấc..mà nếu ko ngủ đi <quậy blog> thì chúc <quậy zui zẻ> .hihi
Em đâu rồi! sao em nghĩ xa vời thế! anh có giận gì em đâu! cho anh xin lỗi nha! tại mấy ngày nay anh bận quá trời. những người thân mà anh ngày nào anh cũng nhắn tin hỏi thăm anh cũng cúp luôn... họ cũng trách anh như em vậy đó! còn pps, cho anh xin lỗi nhé, tại vì nghe nói bên em mạng bị lỗi không có nhạc, anh chưa khắc phục được nên chưa gửi, còn những bạn bè nghe được thì anh vẩn gửi cho họ. em có biết không, trên mạng em là người anh quan tâm nhất đó! dù chưa lần nào gặp mặt. tết em có về quê không, chắc trời ngoài đó lạnh lắm nhỉ? nhớ mặc áo ấm kẻo ốm nặng em nhé! cho anh xin lỗi!...em cười đi... chúc em nhiều niềm vui nha!
Hìhi ! Em nè anh. .! Em nghĩ gì xa vời đâu,là em thấy lạ,nên <théc méc> với anh vậy chứ.. ? Tại anh chứ đâu phải tại em nào. .? Tại em cứ thấy gì <bất thường> là phải hỏi liền,kẻo có gì hiểu lầm nhau,lại cứ phải đoán già,đoán non,mệt lém. .mà sk em ko cho phép em <được nghĩ ngợi nhìu> mà ,nên em mới hỏi anh như vậy..? Vậy là tốt rùi..nếu k,em sẽ áy náy lém. Tết em không về ,em ăn Tết ở đây thui..? Còn anh,có về quê mình ko anh. .? Ngoài này mưa rét lém anh à..có khi mưa quá,rét quá,mà ốm miết thì còn phải <nhịn> luôn cả Tết ý. ..em cầu cho nắng ấm lên,em còn có Tết,kẻo là <nghỉ ăn luôn>. ..hihi. .ngoài này rét nhìu,mưa nhìu nên khổ thế đấy. .! Em cảm ơn anh đã quan tâm nhắc nhở em...em sẽ cố gắng giữ gìn sk,còn ăn Tết cùng bạn bè nữa cho khỏi buồn chứ..? Em cười rùi đó..!.Em cũng chúc anh một đêm ngon giấc và luôn được như ý,vui vẻ,anh nhé..
Hìhi ! Cảm ơn Hoa đào mùa xuân nha. Chị cũng chúc em một đêm ngon giấc. chúc em và gia đình đón một năm mới an khang,mạnh khỏe,tấn lộc,tấn tài,niềm vui,may mắn và hp luôn đồng hành cùng em nhé..
Hìhi ! SC ốm nên chưa chuẩn bị được gì cả. ..GM có vào cũng nhà <trống>mà,GM mà <lùa> làm cho SC <rét> run cầm cập thui ,chứ chẳng <nước non> gì. hihi .! Cảm ơn GM nhìu nha . SC cũng chúc GM một đêm thật ngon giấc nhé..
" Đôi dép" - một bài thơ tình thật cảm động về một mối tình thắm thiết, thuỷ chung. Với hình ảnh so sánh vô cùng gần gũi mà cũng thật là bất ngờ tác giả đã cho người đọc cảm nhận được một cách thật sâu sắc về tình yêu nồng cháy, về sự gắn bó thuỷ chung không thể tách rời, nỗi nhớ thương da diết của đôi tình nhân Dẫu cuộc sống có muôn vàn khó khăn gian khổ,dẫu vinh hay nhục thì họ vẫn cùng nhau đi chung một hướng - bên nhau thầm lặng - trong suốt hành trình cuộc đời. Nếu như chỉ còn lại một người thì cuộc đời sẽ trở nên vô vị và chẳng còn ý nghĩa nữa. Tình yêu đích thực là như thế đó - thật đẹp đẽ và thiêng liêng biết bao! Bài thơ đã làm lay động biết bao trái tim. Và đó cũng chính là mơ ước của con người về một tình yêu bất tử: Anh và em trong một thời biến chuyển Vừa mới ban mai sao đã ban chiều Anh dù biết tình yêu không vĩnh viễn Vẫn đi tìm vĩnh viễn của tình yêu. (st)
Phải chăng tình yêu đó chỉ có trong những giấc mơ? VC ghé thăm SC và cảm nhận đôi dòng về bài thơ tình " Đôi dép" - một bài thơ mà VC thích lắm.VC cũng mơ ước - như bao người- về một tình yêu vĩnh viễn đó SC à. Chúc SC ngày mới an lành và vui vẻ nhé!
Hìhi ! Cảm ơn VCT ghé thăm có những cảm nhận về bài thơ "Đôi dép" thật là tuyệt,cả món quà cũng đẹp lém. ..SC rất thích.!.Còn 4 câu thơ đó là của nhà thơ " Tế Hanh ",câu đầu là " Anh gặp em trong một thời biến chuyển.. ." ..! Chúc VCT một buổi tối ấm áp,an lành,vui vẻ và hp nhé..
Ngày xưa.... Cái ngày đi học tới trường khi mòn chân chỉ có đôi dép như vật màu nhiệm... chỉ khi buông bỏ ra ta nhớ cảm nhận như thiếu tình thương nhỏ xíu vô dị... có khi người MẸ thương nghĩ chuyện nhỏ xíu mà cứ mang lòng lo sợ thật thương vô cùng... cân nhắc cho con ngày lớn khôn giữ gìn bàn chân nhỏ...nghe chỉ đơn thuần mà nghe qua những cái dặn dò khôn xiết hết trách nhiệm... còn đôi dép kia thì màu nhiệm vô chừng đưa ta gặp và học ở ghi lòng mình bằng tình thân thương nhỏ xung quanh cuộc đời này với chúng ta ở đây...
Hihi ! Đúng như vậy anh ạ.. .vì Mẹ luôn là người <lo lắng> cho các con,từ khi mới chào đời,cho đến khi lớn khôn,thành gia lập thất,lo cho con từng bước đi...nếu k có dép,bàn chân sẽ chịu đựng những đường đời chông gai,có thể sẽ bị "nát" nếu như không có mẹ lo lắng,mua dép để giữ gìn đôi chân cho con được <lành lặn> trên mọi nẻo đường đời..đó là tình yêu thương của Mẹ vậy..đôi dép sẽ gắn bó suốt đời với chúng ta,phải k anh. .? Cảm ơn anh đã ghé thăm và cùng SC cảm nhân sâu sắc về "đôi dép". Chúc anh cùng gia đình đón một năm mới an khang,mạnh khỏe,tấn lộc,tấn tài,may mắn,niềm vui và hp luôn đồng hành cùng anh nha..
Sang thăm bạn đọc bài thơ Đôi dép Cảm tình anh quấn quýt với tình em Dép có đôi dù lên thác xuống ghềnh Đời mấy kẻ được chung tình như dép??? Vui khỏe nha SC! Gửi đến bạn những đóa xuân ...
Tình hai ta như dép... đẹp đôi, Mãi mãi bên nhau..suốt cuộc đời, Sánh vai cùng bước muôn ngàn dặm, Lên thác xuống ghềnh....dẫu xa xôi. Muôn nẻo đường đời..dầu cay đắng, Lên nhung xuống cát chẳng chịu rời, Cùng gánh trên vai bao sức nặng, Gian khổ ,ngọt ngào..chẳng chia phôi. Hìhi ! Cảm ơn MN ghé thăm họa thơ và tặng quà xuân đẹp lém,SC rất thích. Chúc đồng hương và gia đình đón một năm mới an khang,mạnh khỏe,đắc lộc,đắc tài,may mắn,niềm vui và hp luôn đồng hành cùng bạn nha...
Đọc bài thơ đôi dép của Nguyễn Trung Kiên mà tự dưng thấy thương những anh hùng áo vải ngày xưa "đầu đội trời chân đạp đất" đánh giặc xong về sống một mình vì làm gỉ có dép về già gỏi lắm thì có đôi guốc mộc tự đẽo lấy cái nào hỏng thì lại đẽo cái khác thay vào ....ok chưa hàng xóm....còn LG lúc say diệu xỏ nhầm dép cái nọ cái kia là chuyện thường ..... ......nên... Nền nhà sàn gỗ như gương Vui lòng dép để bên ngoài bạn ơi Hàn huyên tàn cuộc vui chơi Khi về dép chẳng đủ đôi mà về vui chút thôi mà HX đã khỏi hẳn chưa chuẩn bị tết đến đâu rồi chúc SC ngày mới an lành vui và HP
Nhà tôi sàn gỗ bóng như gương, Ai có vào chơi,chớ ..coi thường, Xin mời để lại ngòai...đôi dép, Chân bước vào nhà...chớ...vấn vương. Xong cuộc rượu chè..to miệng ..hét, Lúc ra ngất ngưởng...quên cả đường, Dép mình không xỏ...xỏ dép ..khác, Nhìn kẻ say mèm...thật đáng thương..!! Hìhi ! Em họa tặng anh mấy dòng theo chủ đề say rượu,xỏ nhầm dép của người khác đấy.. .Cảm ơn anh ghé thăm đọc bài thơ "Đôi dép" còn liên tưởng đến thời các "anh hùng áo vải" ngày xưa k có dép. .chỉ được đi đôi guốc mộc tự đẽo lấy.<.mà cần gì phải thời "anh hùng" áo vải,mà ngay thời bao cấp của anh em mình cũng như "rứa" thui,có kém gì đâu > ? ,rùi họa tặng thơ say rượu xỏ nhầm dép.. .lại một ý nghĩa khác về "đôi dép". .Đa tạ anh đã quan tâm,SC đã sắp khỏi hẳn,thì hum qua có việc phải bắt buộc ra ngoài <tình huống bất khả kháng>,nên lại bị dính mưa ướt hết người,về <bị lại cảm> rùi anh ạ <vì lúc đi trời tạnh ráo,nên k mang áo mưa,lúc về lại mưa,nó mới bị dính> ...huhu. . Chúc anh một buổi tối ấm áp,an lành ,niềm vui đong đầy nha anh..
Ví dầu dép có liền đôi Lên ghềnh xuống thấp bổi hồi có nhau Ước chi em có chiếc nào Là cùng một chiếc chênh chao sóng trào Một hôm chiếc dép than đau Em về nấu cháo thịt, rau, hành,ngò Gửi về chiếc dép đơn sơ Nhỏ nhoi ước mãi giấc mơ dép buồn... hihi...Rêu qua thăm bạn bè..cùng bạn với nỗi lòng chiếc dép..Chúc bạn luôn ấm áp hạnh phúc tràn đầy yêu thương bạn thân nhé!Hôm nay bạn đã ăn ngon miệng chưa nè?Cố lên nhé bạn !!
Cùng đôi dép... mãi ở bên, Dẫu cho cũ nát..tình thương ..vẫn ..đầy. Đến khi sứt hết quai...rồi, Không đi được nữa..dép thời..nằm im. Nhưng đôi dép..vẫn ấm êm, Cùng đi,cùng nghỉ,cùng bên...vào lò...! Hihi ! Đôi dép lúc nào cũng đồng hành bên nhau,cho đến lúc ko còn <cùng đi> được nữa,thì lại cùng bị vứt vào <lò> nấu lại thành đôi dép khác ý.. ..hihi.. Thơ vui đấy Rêu à. .Cảm ơn Rêu ghé thăm tặng thơ và chúc những lời tốt đẹp,ấm áp..hum nay có việc bị <dính mưa> về lại bị ốm lại rùi,vẫn chưa ăn được Rêu à..miệng cứ chán chán là..ko ăn được cơm,chỉ ăn vớ vẩn ,nên mệt lém Rêu ơi. Không còn sức nữa,nên mới trả lời mọi người chậm nè..thông cảm cho SC nha. Chúc Rêu một đêm ngon giấc,mơ hồng nhé..Chuẩn bị Tết nhìu vào,cho SC ăn ké với nhé..vì ốm thế này,k biết có sắm Têt mà ăn được k nữa..?
Cho tui hỏi nhỏ câu này Một thời bao cấp của ngày xa xưa Một đôi xanh đỏ nhưng vừa Hai bên đực, cái cứ đưa ra dùng Chiếc này quai đứt, đế lung Đôi kia có cái gót chung bị mòn Dẫu cho bên méo, bên tròn Vẫn mang đi ruộng... có còn hơn không! ________ Ngày xưa người ta vẫn mang dép chiếc đực, chiếc cái chị nhỉ?
Biết rằng có còn hơn ..không, Cái to cái bé...người trông..buồn cười. Nhưng nghèo đành chịu vậy..thôi, Biết làm sao được dẫu người cười...chê.! Đi lại...cũng thấy vướng ghê, Nhưng không có nó...chân kia...mỏi mòn. Thôi thì đành vậy...tủi hờn, Mang đôi dép lệch..lòng buồn..cũng cam..! Hìhi ! Cảm ơn chú sang thăm họa thơ có ý nghĩa với cái thời <bao cấp> lém.. .nhưng thời <bao cấp> đã qua lâu rùi,giờ là thời <dân chủ>,ai muốn chọ theo ý mình <tùy thích>,miễn mình có <điều kiện> hay ko. .? Phải vậy ko nào Phanhoacan. .? Nên bi giờ,nhìu khi <dép> còn đẹp lém,mà người ta thay <mốt>,nên vẫn <chê> và <bỏ xó > đó. ..hihi.. cả nghĩa bóng và nghĩa đen. ..Chị chúc chú có một buổi tối ấm áp,an lành,vui vẻ,hp nhé..
Đêm ngon giấc nhé SC!
Anh và em trong một thời biến chuyển
Vừa mới ban mai sao đã ban chiều
Anh dù biết tình yêu không vĩnh viễn
Vẫn đi tìm vĩnh viễn của tình yêu. (st)
Phải chăng tình yêu đó chỉ có trong những giấc mơ?
VC ghé thăm SC và cảm nhận đôi dòng về bài thơ tình " Đôi dép" - một bài thơ mà VC thích lắm.VC cũng mơ ước - như bao người- về một tình yêu vĩnh viễn đó SC à. Chúc SC ngày mới an lành và vui vẻ nhé!
Cái ngày đi học tới trường khi mòn chân chỉ có đôi dép như vật màu nhiệm... chỉ khi buông bỏ ra ta nhớ cảm nhận như thiếu tình thương nhỏ xíu vô dị... có khi người MẸ thương nghĩ chuyện nhỏ xíu mà cứ mang lòng lo sợ thật thương vô cùng... cân nhắc cho con ngày lớn khôn giữ gìn bàn chân nhỏ...nghe chỉ đơn thuần mà nghe qua những cái dặn dò khôn xiết hết trách nhiệm... còn đôi dép kia thì màu nhiệm vô chừng đưa ta gặp và học ở ghi lòng mình bằng tình thân thương nhỏ xung quanh cuộc đời này với chúng ta ở đây...
Nền nhà sàn gỗ như gương
Vui lòng dép để bên ngoài bạn ơi
Hàn huyên tàn cuộc vui chơi
Khi về dép chẳng đủ đôi mà về
vui chút thôi mà HX đã khỏi hẳn chưa chuẩn bị tết đến đâu rồi chúc SC ngày mới an lành vui và HP