Tâm tư tôi thì nghĩ rằng: Ồ, không, mọi người chẳng thấy được tóc của mẹ đã hoa râm và rụng đi nhiều, vòng eo thì phình ra, bước đi thì chậm chạp. Đó đâu phải là tôi. Tôi có thể đi bộ mười lăm phút cả cây số, tôi làm việc suốt ngày, và bước chân của tôi nhanh hơn cái thời tuổi hai lăm nữa kia. Không, dứt khoát là tôi chẳng giống mẹ chút nào.
Đọc tiếp »
0 nhận xét:
Đăng nhận xét