CÁC ANH CHỊ EM VÀ CÁC BẠN BLOG THÂN MẾN ! TỪ HÔM NAY, HTT SẼ ĐĂNG MỘT BỨC THƯ KHÔNG GỬI KỂ VỀ CUỘC ĐỜI TRUÂN CHUYÊN CỦA MỘT NGƯỜI PHỤ NỮ BẤT HẠNH,HTT MONG CÁC ANH CHỊ EM,BẠN BÈ GHÉ BLOG THĂM,ĐỌC ,CẢM NHẬN VÀ CHIA SẺ CÙNG HTT. HTT XIN LỖI TẤT CẢ,VÌ THỜI GIAN VỪA QUA,TỪ 11/08/2012,ĐƯỜNG DÂY MẠNG CHỖ HTT BỊ TRỤC TRẶC,NÊN KHÔNG THỂ VÀO ĐƯỢC MẠNG,VÌ VẬY HTT KHÔNG THỂ VÀO BLOG ĐỂ TRẢ LỜI BL CỦA MỌI NGƯỜI ,RẤT MONG TẤT CẢ THÔNG CẢM VÀ LƯỢNG THỨ NHIỀU CHO HTT,HTT XIN CẢM TẠ TẤT CẢ CÁC ANH CHỊ EM CÙNG BÈ BẠN THỜI GIAN HTT VẮNG MẶT VẪN LUÔN GHÉ THĂM ĐỘNG VIÊN ,KHÍCH LỆ,CHIA SẺ CẢM XÚC CÙNG HTT. HTT CHÂN THÀNH CHÚC QUÝ VỊ BẠN BÈ CÓ MỘT SỨC KHỎE DỒI DÀO,NHIỀU NIỀM VUI,HẠNH PHÚC VÀ THÀNH ĐẠT TRONG CUỘC SỐNG ! GOODMORNING ! THÂN MẾN ...HOA THỦY TIÊN
VÌ BỨC THƯ KHÁ DÀI,NÊN HTT XIN PHÉP ĐƯỢC ĐĂNG TRONG NHIỀU ENTRY,MONG TẤT CẢ LƯỢNG THỨ
BỨC THƯ KHÔNG GỬI :
PHẦN 1 : Ngày 28-9-96
Chú thím kính mến !
Đã mấy năm nay,cháu không có điều kiện để
về thăm con trai cháu,cháu nhớ nó lắm.
Cháu thường xuyên mơ thấy nó còn bé bỏng
như ngày nào mà họ đã CƯỚP nó đi trên tay
cháu. Vậy nên không đừng được,hôm nay
cháu viết thư cho thím để muốn biết tin tức về
cháu bé,chắc thím ngạc nhiên lắm ? Nhưng
cháu tha thiết mong thím hãy hiểu và thông
cảm giùm cháu. Đã nhiều lần cháu muốn về
thăm con mà không biết về bằng cách nào ,
vì cô chú cháu ở Hà nội không còn ở chỗ cũ
nữa,cháu lại không tìm thấy nhà mới của cô
chú ở đâu,đã có người cho địa chỉ mà tìm
cũng không thấy,nhờ cả bạn tìm hộ cả ngày
trời mà không thấy theo địa chỉ của họ cho,
chắc họ nhớ nhầm số nhà hoặc đường phố gì
đó.....Cháu và thím đều là phận làm dâu con
trong họ ấy,nên chắc thím hiểu cháu phần
nào. Những ngày sống ngắn ngủi ở đó cháu
đã để ý và thấy rằng,chỉ có thím là người bộc
trực chân thành mà không đạo đức giả <cháu
xin lỗi,cháu không muốn nói xấu ai,nhưng
những hành động và lời nói của họ đã cho
và bắt cháu phải nghĩ như vậy >. Những
ngày cháu sinh con ở quê chồng,cháu được
nghe họ nói xấu về thím cho rằng thím chỉ
biết mình,keo kiệt bủn xỉn....nhưng thực tế
thì cháu thấy thím quan tâm đến cháu dâu
hơn bất cứ ai ở cái họ đó,từ tinh thần lẫn
vật chất....cả những ngày sóng gió trong
đời cháu,cháu vẫn chỉ thấy có thím là động
viên cháu và quan tâm đến cháu,trong khi
cả nhà chồng lẫn cô chú chồng xúm vào
nhiếc móc chửi bới cháu,đặt điều quyến
rũ con trai họ,làm cháu càng hận khi
cuộc đời mình coi như đã bỏ đi vì con trai họ
<vì sao lại thế cháu sẽ nói thím hiểu sau > ,
lại bị mang cái tiếng mà mình không
có.Cháu đã suy nghĩ nhiều lắm và quyết
định kể hết mọi điều để thím rõ,mong thím
hãy giúp đỡ cháu và con trai cháu.
Thím ạ ! Cuộc hôn nhân giữa cháu và
anh C là cuộc hôn nhân không có tình yêu,
chỉ do lòng thương và sự mang ơn lòng tốt
của anh ấy với cháu. Anh ấy yêu cháu
<đúng hơn là si mê...>ngay từ buổi đầu gặp
mặt,đã ròng rã theo đuổi cháu suốt mấy năm
<từ 1980-1983> ,nhưng cháu không yêu
nên kiên quyết từ chối,kể cả bằng lời nói
và hành động,nghĩa là phân tích cho anh
ấy hiểu cháu không thể lấy một người mà
mình không yêu...cuộc sống sẽ bất hạnh
và đau khổ cho cả hai người và cả tránh
gặp mặt,dù anh ấy chiều chuộng hết sức,
nhưng cháu có lòng tự trọng,nên không thể
nhận bất cứ cái gì ở phía anh ấy từ vật chất
đến tình cảm,dùng cả những lời lẽ phũ
phàng mong cho anh ấy ghét bỏ mình mà
quên mình đi,kể cả dùng thư từ cầu xin anh
ấy buông tha cho cháu yên ổn,nhiều khi anh
ấy không kìm chế được mình còn có những
hành động mà cháu không hài lòng,cháu
không cho xuống nhà,anh ấy viết thư xin lỗi
cháu <lá thư đó cháu vẫn giữ >và cao hơn
là lần anh ấy tha thiết mời cháu về thăm gia
đình với danh nghĩa tình bạn <cháu không
yêu ,nhưng cháu quý cái tình chân thật của
anh ấy,nên vẫn giữ 1 tình bạn dù hạn chế
gặp mặt >, cháu nhận lời về thăm nhân tiện
một lần cháu về quê. Lần đó cháu không
ngờ ngay buổi tối bố mẹ anh ấy nói đến
chuyện cưới xin cháu,cháu ngỡ ngàng,giận
lắm mà cố kìm nén thưa với bố mẹ anh ấy rằng :
"Cháu chưa bao tuổi,trẻ con thì không phải
trẻ con.mà người lớn thì cũng chưa người
lớn hẳn,cháu chưa vội,đó là ý của anh ấy
chứ cháu không được biết,gia đình cứ
lo việc cho các em trai anh ấy trước". Sau
đó cháu gọi anh ấy ra ngoài và yêu cầu
cho cháu về ngay trong đêm đó <ra tàu>
vì cháu bị lừa dối,anh ấy đã đẩy cháu vào
chuyện khó xử...cháu không muốn bố mẹ
anh ấy phải ngượng ngùng vì con,nếu cháu
nói toạc ra sự thật ,nhưng anh ấy van nài
cháu là hãy để tới sáng hôm sau cháu hãy
về,kẻo anh ấy sẽ bị bố mẹ chửi mắng và
cháu thân nữ nhi đi đêm không tiện,nhỡ xảy
ra chuyện gì,anh ấy sẽ mang tội với cháu.
Cháu đồng ý với anh ấy.Ngay sáng hôm sau
cháu về nhà và sau đó cháu lên cơ quan,
cấm không cho anh ấy đến phòng cháu...
<cháu quên không nói là bố mẹ anh ấy
không biết con trai mình hồ đồ.,nên có
hẹn đến tháng 8 âm lịch sẽ sang nhà ăn
hỏi cháu...cháu không dám nói thật về
sự bực bội của mình,vì cháu đang ở nhà
họ,nên cháu để lên cơ quan nói hết bắt
anh ấy phải tự xin lỗi gia đình và cải
chính lại cho cháu >..Anh ấy đã xin lỗi
nói rằng" Anh đã trót nói với bố mẹ thế ,
mà không được sự đồng ý của em,việc
đã rồi,hãy tha thứ và giúp anh kẻo bố
mẹ sẽ cho anh là trẻ con và trách giận
anh "Vậy nên qua tháng 8,bố anh ấy
không thấy chúng cháu về,nên đã lên
cơ quan,lúc đó cháu đang làm ngoài xưởng
< và đã đoạn tuyệt tình bạn không cho C
xuống nhà hàng tháng trời rồi > , bố anh
ấy đã đi hỏi mọi người trong phòng,họ
sợ điều gì không rõ,nên đã nói dối là bọn
cháu bình thường không có điều gì....rồi
cho nhắn cháu về .Cháu đã định không về,
nhưng rồi mọi người khuyên nhủ,cháu thấy
có lý nên đã đón tiếp bố anh ấy bình thường,
như không có chuyện gì...sau đó bố anh ấy
về,cháu lại cấm C không được xuống phòng
cháu, có hôm trời mưa,anh ấy cứ đội mưa
đứng ngoài trời chờ cháu mở cửa nhưng
cháu kiên quyết không tiếp. Sau anh ấy bỏ
việc cáo ốm nằm nhà và viết đơn,viết thư dọa
chết.... <câc bạn trong phòng lấy trên đình
màn cháu đưa cho cháu chứ cháu cũng không
biết >...Anh ấy nhiều lần khóc trước mặt cháu,
nói rằng nếu không lấy được cháu anh ấy
không thiếtsống nữa, cháu khuyên rằng :
" anh cứ gượng ép làm gì trong tình yêu,
dù anh có lấy được tôi thì chỉ lấy được thể
xác,chứ không lấyđược linh hồn ,tôi đã yêu
...người khác ở trường và chỉ yêu người đó
thôi,dù lấy được hay không.Anh cứ như vậy
thì chỉ làm khổ mình và làm khổ tôi..".Sau
bạn bè vun vào bảo anh ấy tốt,không yêu
cũng có thể lấy làm chồngđược,anh ấy
sẽ giúp đỡ lúc ốm đau ,nếu không lấy
nó làm sao thì ân hận.
Thế là cháu tắc lưỡi nhắm mắt cho qua,
và giao hẹn :" Tôi có chấp nhận lấy anh
là do sự thương hại muốn cứu vớt cuộc
đời anh thôi,còn tình yêu ,đừng bao giờ
hỏi đến,sau này có đau khổ thì tự trách
mình,mà đừng trách gì tôi..." Anh ấy nói
với cháu :" Chỉ cần anh lấy được em,chứ
em không yêu anh cũng được,một mình
anh yêu cũng đủ cho cả hai người ". Cháu
đã nói dọa rằng :" Thế nhỡ sau này tôi
yêu người khác,anh có chấp nhận được
không ? Vì ai chẳng có tình yêu,tránh
sao được quy luật cuộc đời...lúc đó anh
có đau khổ cũng chẳng thuyết phục được
tôi đâu,vì tôi không có lỗi với anh,tôi
đã làm đủ mọi cách để anh xa lánh ghét
bỏ tôi,cho tôi được yên,mà anh không
chịu,anh làm tôi phát ngượng trước mọi
người >< chẳng là hồi đó nhà máy mới
thành lập,có ít người,nên trong cơ quan
ai cũng biết chuyện ấy cả,họ còn trêu
chọc C đủ điều mà C không thôi >.Sau
đó cháu nhắm mắt bước chân về nhà
anh ấy làm dâu một cách bất đắc dĩ,
cháu đã khóc thầm...Ngày hôm đó người
yêu của cháu cũng có mặt để dự,anh
ấy công tác ở Hà nội,và vẫn chờ cháu
trả lời <cháu không dám hứa hẹn vì sự xa
cách và vì hiểu lầm cháu,anh ấy đã phạm
lỗi,sau đó xin cháu tha thứ,nhưng cháu
không thể,dù vẫn rất yêu anh ấy ,ở lớp
cháu trong trường chuyên nghiệp đều biết
cả ,dù cháu giấu họ không dám nói - Mẹ
cháu mất nên cháu sống âm thầm lắm mà
thím,không ai hiểu được tâm tư của cháu
đâu >.Lấy nhau gần một năm mà không
có con,cả nhà máy họ đồn cháu là không
có khả năng sinh con,nhưng thực ra cháu
không muốn sống giả dối,nên thường tìm
cách từ chối anh ấy việc bắt buộc của vợ
chồng...điều này chỉ có anh ấy là rõ hơn
cả..Sau bị khách quan trêu chọc nhiều quá,
cháu đành nhắm mắt có con với anh ấy
cho xong cuộc đời đi và tự cho rằng
đời mình đã hết không còn ý nghĩa gì
nữa....sau một thời gian cháu có thai
được 4,5 tháng,cháu rất yếu,đau đớn,
không ăn không ngủ được,anh ấy được
đi Nga,có lo cho cháu,nhưng cháu nói
: " Không sao,ở nhà còn có hàng xóm
láng giềng và bạn gái,anh cứ đi kẻo lỡ
việc tiến thân của anh,anh có ở nhà
hay không,tôi cũng không muốn ai thương
hại mình "...Anh ấy không nghe và nhờ
anh X bạn thân anh ấy giúp và nói :
" Tao đi mày ở nhà cố gắng giúp vợ tao
,đi chợ ,đong gạo và các việc khác giùm,
vì nó yếu lắm không làm được" Cháu
có nói :" Thế anh không sợ người ngoài
người ta dị nghị cho tôi là chồng đi vắng
lại có bạn trai đến giúp,họ về đặt điều nói
xấu tôi thì anh có chịu được không và
nhỡ tôi không giữ mình được thì sao ?
Liệu lúc đó anh nghe vợ hay nghe người
ngoài ? Thôi tôi không dại,mặc kệ tôi,
sống chết,hay mọi việc có số cả rồi,tôi
tự lo được - còn nếu anh cứ nhờ giúp,
sau xảy ra chuyện ảnh hưởng đến tôi
thì tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu ...",
anh ấy nói :" Anh không sợ,anh tin em
là được,vì anh biết tính em là không
thích người ta bờm xơm,anh chịu trách
nhiệm ". cháu nói :"Từ trước đến giờ tôi
như thế,nhưng biết đâu trong hoàn cảnh
chồng xa,mà nhà thì trống trải,rùng rợn,
bạn anh không giữ được khoảng cách thì
sao,chuyện đó khó nói lắm,con người ta
khôn 3 năm dại 1 giờ....tôi đã chán đời,nếu
bị thiên hạ xì xào,đổ oan cho tôi,biết đâu
tôi có tính bướng bỉnh làm bừa cho thiên
hạ và anh biết mặt thì sao "- nhưng anh
ấy vẫn khăng khăng một mực như thế...
Anh ấy đã nhờ, nên cháu không thể nhờ
người khác,sợ không đúng người,lại nảy
nghi ngờ bất tiện cho mình mà mình
không kêu vào đâu được.Còn làm theo ý
anh ấý,có sao,cũng là chứng minh cho
lời nói ngay thẳng của mình,sự lo xa của
mình và anh ấy không trách cháu được..
..và mọi chuyện đúng như cháu lo xa...
Những lời xì xào sau khi anh ấy về nước
mãi rồi anh ấy cũng tin,họ bịa đặt cả
những điều mà cháu không ngờ được,
chỉ có một nào phần đúng sự thật,đó là
X yêu cháu,ngỏ lời,nhưng cháu không
dám vì cháu đã có chồng,dù cháu không
yêu...anh ấy cũng biết như thế là trớ trêu,
là có tội..nhưng tình cảm con người khó
mà ai có đủ nghị lực để trốn chạy nó.nên
cháu không trách X,mà thông cảm cho
anh ấy ..nhưng chỉ thế thôi,chứ không có
làm những điều bậy bạ....về anh C đã
không nghe cháu mà nghe thiên hạ . .
C đã bỏ việc để theo dõi,rình rập khắp
mọi nơi,kể cả nơi nhà vệ sinh công
cộng <cháu xin lỗi phải nói ra cả điều
đáng xấu hổ đó> ,nhưng không đạt
kết quả gì,cháu thấy vậy càng trêu tức
tợn, cháu xin phép bế con lên phòng bạn
anh ấy chơi hẳn hoi,và bảo có ghen thì đi
theo mà canh,chứ trước mặt mọi người,có
điên người ta mới làm bậy bạ,và nói là
không thể vì sự ghen tuông của chồng và
lời bịa đặt của thiên hạ < môt vài người
xấu>mà vứt bỏ một tình bạn,anh ấy đã
giúp cháu theo lời đề nghị của bạn mình
,mà không lường trước hậu họa,đến khi vợ
chồng cháu xích mích vì điều đó,anh ấy
có tránh mà C vẫn không tin,vẫn đay
nghiến chì chiết hành hạ tinh thần cháu
khổ sở,còn dọa cả ném lựu đạn cho
chết hết...cháu chỉ cười mà rằng :" như
vậy càng may cho tôi khỏi phải chịu
bất hạnh vì lòng thương người không
phải lối của mình,để bỏ cả tình yêu mà
đi lấy người không yêu.rồi chịu sự mạt sát
vô lý...nếu được vậy tôi cảm ơn anh lắm
vì đã giải thoát cho tôi ". Thấy cháu
nói vậy,anh ấy lại xin tha thứ và bảo cháu
không có lỗi gì, lỗi là do anh ấy,anh ấy
sẽ cố gắng sống tốt,mong cháu cùng anh
ấy làm lại từ đầu,cháu bảo :" Với bấy
nhiêu hành động và lời nói của anh đối
với tôi,thì việc hàn gắn là không thể,có
sống với nhau thì chỉ vì con,nó vô tội,
không thể để nó mất mẹ hoặc cha,như
vậy là vô lý...nhưng nếu anh không thể
sống với cái bóng của tôi thì anh hãy
làm đơn ly dị,tôi sẽ ký,và tôi sẽ mừng
lắm,nếu anh tha không ám tôi nữa".
Anh ấy không làm,mà suốt ngày giày vò
cháu, đến không chịu được,cháu đã ghi
rằng vì cháu theo trai lộn chồng nên
không thể sống với nhau,cháu ký toẹt
vào đó và đưa cho anh ấy đem nộp cho
n/m giải quyết...Anh ấy đi một hồi rồi
quay về xé ra và xin cháu tha thứ lần
nữa.Cháu cười mỉa mai mà rằng :"Tôi
có lỗi mà anh không dám dứt bỏ à,vậy
là khổ do anh chứ đâu phải do tôi.Tôi
đã làm đơn theo yêu cầu của anh và ký
vào đó,anh xé kệ anh,sau này tôi không
có ký nữa đâu đấy,anh đi đâu thì đi,lấy
người khác tôi cũng không quan tâm,
tôi cũng chẳng cần tờ đơn ấy mà làm
gì.vì tôi chán ghét sự giả dối lừa gạt
của anh lắm rồi,thà sống một mình mà
thanh thản còn hơn "...
CÒN NỮA ...HTT
PHÂN HOA KHÔI...!!
Một đời lừng lẫy ....một đời,
Hoa khôi....nhan sắc bao người...si mê !
Thơm hương lạc bước Ong về,
Mỏng manh sương khói,u mê lòng người .
Giận lắm thay,miệng người đời,
Nhỏ nhen- ghen ghét - bao lời... điêu ngoa.
Gió mưa vùi dập đời Hoa,
Nghẹn ngào tiếng nấc đêm khuya...phận mình !
Mỏng manh những cánh Hoa xinh,
Bão dông qua bỗng thấy mình... tả tơi ....!!!
Ác thay lòng dạ con người,
Nỡ giơ chân giẫm tơi bời đời Hoa !
Hoa ơi ! Ta bỗng xót xa...
Đẹp xinh chi lắm để mà đắng cay ?
Hoa Khôi...Hoa đẹp đời này,
Khiến bao Ong Bướm đắm say bên mình !
Nào đâu phải tội hoa xinh ?
Ai ơi có thấu thương tình đời Hoa !!! ?
HTT 15h38 chiều thứ 6 <17.08.2012 - 01.07>
Một chiều mưa buồn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét