Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

Thơ tình : CÓ LẼ NÀO (chuyển nhà)

0 nhận xét
      
                       

                                                          CÓ LẼ NÀO 
                                                    Có lẽ nào
                                                          Em không còn bối rối
                                                          Khi vô tình
                                                         Ta bước qua nhau..?
   
                                                         Có lẽ nào
                                                         Em lại chẳng thấy đau
                                                         Khi tim mình
                                                         Không còn chung nhịp đập..?

                                                         Có lẽ nào
                                                         Em cạn khô nước mắt
                                                         Hoàng hôn về
                                                        Tím ngắt buổi chia ly..?

                                                         Có lẽ nào
                                                        Trong những đêm khuya
                                                        Nghĩ đến anh
                                                        Em chẳng còn ray rứt..?

                                                        Những cái quên đi
                                                        Của đời người rất thực
                                                       Mà riêng mình
                                                       Anh vẫn xót xa đau..!

                                SC, thứ 7 <02/7/2011-02/06>
                                                                                     Thùy - Linh






       
    
  Cuộc đời con người ta sao mà buồn làm vậy..kẻ có tình thì chẳng
được nhận những tháng ngày hạnh phúc..chỉ mãi với những đau đớn
xót xa..còn kẻ vô tình..thì lại nhận được tất cả..! cuộc đời chỉ là những 
cơn mưa..những chiều tím hoàng hôn lẻ bóng..đơn côi..đơn côi..có 
phải chăng nước mắt đã tắm đời ta mà sao mãi vẫn không cạn..giá
cạn được thì tốt biết mấy..Khi màn đêm buông xuống..là lúc ta phải vật
vã với những cơn đau..đau thể xác và đau cả tâm hồn..Ta thấy xót xa 
cho những mảnh đời bất hạnh..và cả cho ta..Một nỗi đau âm ỉ..đến tê 
tái..vậy mà vẫn phải cười..phải cười..cái nụ cười méo mó, thảm hại
biết chừng nào..trước mặt người khác..rồi màn đêm bao trùm..ta
một mình đơn độc,lẻ loi , quằn quại với nỗi đau trong tim ..mà xung
quanh ta không ai biết..ta đã phải sống những tháng ngày không thật
với chính mình..để rồi , đem cái tình người rất thật cho người thân,bạn 
bè..cả người mà ta yêu dấu..nhưng rồi ta cũng không hiểu được,thực
ra, họ có yêu mình thật lòng không..? hay cũng chỉ là sự lừa dối..?
Bởi vì nếu thực lòng yêu ta, họ đâu phải giấu giếm điều gì..trong 
tình yêu làm gì có chỗ cho sự lừa dối ..! dẫu có bao biện thế nào,
ta cũng không thể nào khỏa lấp được sự nghi ngờ sự thiếu trung thực và
chân tình..như  vậy..? giá như ta cũng vô tri vô giác hoặc vô tình như
 người khác, thì giờ ta đâu có đau đớn,buồn khổ như lúc này..lúc mà
ta ngồi viết ra những dòng cảm xúc này..những dòng cảm xúc khiến ta
rơi nước mắt xót thương cho thân phận nhiều người mà ta yêu quý..và
cũng là cho chính ta..? Để có được hp, sao con người cứ phải nhọc nhằn
như vậy..giá mà..giá mà..trên thế gian này, ai cũng có trái tim lương thiện,
trong sáng ,trung hậu thì cuộc đời đã bớt được rất nhiều mảnh đời bất hạnh..
đã là Thiên đường cho những trái tim biết yêu thương,biết rung động trước
những cái đẹp của cuộc đời..rồi..! cuộc đời quả là bể khổ..giá mà ta cũng hét 
thật to lên được như họ,thì hay biết mấy..?
               Tình người tựa giấy,trang trang mỏng
               Thế sự như cờ, ván ván thay
                    <  Ngạn ngữ Trung quốc>
 Thôi thì ta hãy cứ làm như mình đang hp ,cho mọi người khỏi 
đau xót cho ta..những giọt nước mắt rất quý giá khi nó nhỏ 
xuống một cách có ích..nhưng nó sẽ rất phí phạm, khi nhỏ  
xuống vì những kẻ không xứng đáng..hãy cứng cỏi và tự 
tìm lấy niềm vui cho chính mình bằng những trang thơ 
thấm đầy nước mắt...ta biết có những người đang lừa dối
che mắt ta bằng những lời không thật,không chân thành..
còn ta thì không nỡ làm tổn thương họ..dù sao họ cũng
chỉ là những sinh vật có trái tim yếu đuối như ta mà thôi.
ta bảo lòng rằng, hãy tha thứ khoan dung cho họ,để lòng
mình được thanh thản..trong sáng cho những cái còn
đẹp ở cuộc đời..! hãy gieo mầm cho sự sống,cho tình người 
sinh sôi nảy nở..đẹp cho đời..ấy cũng là một hạnh phúc vậy..!
Dẫu cái hạnh phúc ấy thật nhọc nhằn..cay đắng..!
H.IBSEN đã nói "Người kiên cường nhất trên thế giới chính là người
tự mình chịu  đựng tất cả" và.H.BRENSONALOOL cũng nói rằng:"
Những bài học đắt giá nhất đâu phải là do thành công mà là ở sự gian
khổ sinh ra".." Đừng cúi đầu cam chịu. Dù đã đánh mất tất cả, bạn vẫn 
còn tương lai"--.
                          "  Sắc trời trôi nhạt dưới khe
                          Chim đi lá rụng cảnh nghe lạnh lùng"--Huy Cận
   Ta "hãy sống xứng đáng và hãy nghĩ rằng mỗi ngày cũng là  một 
cuộc đời"-Seneca...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét