Chim Sơn ca
VẾT THƯƠNG LÒNG
Chim Sơn Ca
Đời tôi đã bị một lần
Như chim gãy cánh, như cành rời cây.
Lần đầu chim cất cánh bay,
Bị ngay một mũi tên bay trúng mình.
Vết thương năm tháng đã lành
Nhưng chim vẫn sợ những cành cây cong
Mỗi khi nhìn thấy giật mình,
Ngỡ như ai đó đang nhằm bắn chim
Thế nên, chim mới thót tim *.
Thấy cành cong - Mới bay lên rã rời.
Bay lên cao tít bầu trời
Chim tìm những chỗ là nơi an toàn
Hạ cánh- gửi gắm đời mình,
Nương nhờ những lúc bão giông cuộc đời.
Xin người đừng có trách tôi
Đã không tin tưởng ở nơi tình người..!
Bây giờ đây - vết thương lòng,
Nắng mưa thay đổi âm thầm vẫn đau.
Dù con tim đã trao nhau,
Nhưng chim không khỏi lo âu thẫn thờ.
Cuộc đời như một giấc mơ..
Bao giờ chim mới đậu bờ tin yêu..?
Đời chim đã xế bóng chiều,
Mà sao sâu thẳm vẫn nhiều ưu tư..?
Liệu rằng người có hiểu cho
Để quên đi nỗi vu vơ buồn lòng..
Cho chim tặng chữ thành tâm
Để yêu ai đó trăm năm không rời..?
Chim luôn mong họ cười tươi
Để hai ta được chung đôi vẹn tình..?
Tặng cho ta và người.
SC, 1h30 đêm, thứ 4 < 06/07/2011-06/6/211>
Thùy - Linh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét