CÔ ĐƠN
Lúc buồn tôi chỉ biết làm thơ
Niềm đau bất hạnh đến vô bờ
Mỗi dòng thơ một dòng nước mắt
Sống giữa muôn người vẫn bơ vơ..!
Nỗi buồn này ai hiểu cho tôi
Nỗi oan oan ức đến muôn đời
Nỗi đau, đau tận cùng tâm thể
Buồn rơi nước mắt vẫn phải vui...!
Con tạo xoay vần đến trớ trêu
Yêu nhau sao chẳng được gần nhau
Không yêu lại nên duyên chồng vợ..?
Trời cao có thấu nỗi niềm đau..?
SC, thứ hai ngày< 11/07/2011-11/06>
Thùy -- Linh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét