Sài Gòn đầy nắng!
Tôi ngồi trên hành lang, nơi có những dãy hoa ngọc lan e ấp khẽ nở. Tôi mân mê vài trang sách rồi ghì chặt cặp mắt vào, vườn hoa ngọc lan khẽ nở những cách hoa e ấp nụ như một thiếu nữ mới lớn chưa biết sự đời còn ngây thơ trong sáng mà nấp sau cái vỏ bọc mỏng manh đó.
Mùi hương ngọc lan thoang thoảng qua cánh mũi tôi, thơm nồng, thơm dịu nhưng không hề nhạt. Những cánh hoa ngọc lan rơi rớt khắp mảnh sân trước nhà tạo nên như một khung cảnh đầy tuyết rơi tràn ngập hương thơm dịu nhẹ. Cây ngọc lan được treo gần tôi nhất cũng dần e ấp mà nở hoa, cánh hoa e thẹn mà rơi nhẹ vào trang sách tôi đang đọc.
Đọc tiếp »
0 nhận xét:
Đăng nhận xét