Blog-Family - Có những tình thương không thể thốt thành lời, có những yêu thương mà khi con người chỉ biết hưởng thụ, họ cho rằng đó là một lẽ tự nhiên, đến khi mất đi rồi họ mới tiếc nuối , thèm khát và quý trọng những giá trị lớn lao ấy. Tình cảm của những bậc làm cha làm mẹ có lẽ là như thế, có mấy ai để ý được đến điều này đâu. Mà nếu chúng ta có biết đi chăng nữa thì lại vin vào lý do rằng thì là người thân, mà đẻ con ra chẳng quan tâm con thì quan tâm ai, thôi thì đó là thiên chức rồi, là trách nhiệm phải thế.
Riêng với Nó thì Nó không nghĩ như thế, Nó lúc nào cũng canh cánh trong lòng cái tình cảm tưởng chừng như là lẽ tự nhiên.
Cuộc đời cứ cuốn Nó đi nhanh, Nó không thể sống chậm lại được. Nên dù Nó thèm lắm được ùa về với những người sinh thành, giáo dưỡng Nó mà khó quá. Tuy vậy, trong tâm trí Nó vẫn khắc ghi mãi hình ảnh ông nội yêu quý của Nó.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét