Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

Blog Truyện Ma : Những cái bóng

0 nhận xét
Phải… những cái bóng trong gương rõ ràng không thể hành động theo cách đó. Có thể tôi gặp phải vấn đề gì đó.
Tôi đang rất sợ hãi vào lúc này. Chết tiệt.
Blog Truyện Ma : Những cái bóng
Blog Truyện Ma : Những cái bóng
Hãy nhìn xem, nói chung tôi nên thú nhận rằng mình chưa bao h fan hâm mộ những chiếc gương.
À, tôi hiểu vì sao ít nhiều bạn cũng phải có một chiếc trong căn hộ của mình, tôi chỉ không quá thích chúng. Và tôi chắc chắn phải tránh nhìn vào những chiếc gương vào buổi tối, khi ánh đèn đã tắt. Vì vài lí do mà những ý nghĩ về việc làm điều này đã luôn khiến tôi sởn gai ốc. Tôi không biết tại sao và cũng chẳng nghĩ rằng điều đó quan trọng. Sau cùng, tôi cũng sợ nhện. Và tôi chắc là không có lí do nào chính xác cho những điều ấy.
Nhưng bây giờ, có thứ gì đó không thể đã xảy ra. Thứ gì đó đi ra từ những thể loại phim kinh dị - hoặc thứ gì đó giống vậy. Đó là tất cả những gì tôi mong nó là – chỉ là trí tưởng tượng quá mức của tôi lại hoạt động lần nữa.
Tôi sống ở nơi gọi là "ngôi nhà sinh viên", về cơ bản đó là những căn hộ đơn với nhà tắm chung. Mỗi sinh viên có một bồn rửa mặt riêng với chiếc gương treo phía trên, khuất sau một cái tủ lớn - loại giống như được cắt ra từ phần còn lại của căn phòng. Khỏi phải nói cũng biết tôi sẽ tránh xa khu vực đó mỗi khi đèn tắt.
Sáng nay, sau khi đánh răng, tôi nhìn vào gương và mỉm cười. Nhưng bóng của tôi lại không. Ít nhất là không phải ngay lập tức. Không lâu quá vài phần của một giây, nhưng chắc chắn đã nhìn thấy. Tôi mỉm cười và bóng của mình thì nhìn tôi, với vẻ mặt trống rỗng. Rồi nó mỉm cười – nhưng tôi không thể không nghĩ rằng có điều gì đó khác lạ trong nụ cười ấy. Tôi nhún vai. Ý tôi là – tôi là kẻ sống về đêm. Tôi luôn thấy mệt mỏi vào mỗi buổi sáng. Có lẽ tôi gặp ảo giác. Bây giờ tôi biết rằng không phải như thế.
Vì vậy, khi tôi chuẩn bị đi ngủ, tôi quyết đinh lấy một chiếc khăn tay từ tủ quần áo. Chỉ cần làm một cách nhanh chóng. Nhấn công tắt đèn, nhưng phải một lúc đèn mới sáng (tòa nhà cũ). Tôi quyết định với tay qua chiếc gương và nhanh chóng lấy cái khăn tay trong tủ. Và khi tôi kéo tay lại, chiếc khăn đã ở trong tay, đáng nguyền rủa thay cái hành động ngu ngốc ấy… bóng của tôi trong gương ngừng bắt chước chuyển động, thay vào đó lại quay về phía tôi.
Tôi liếc thấy điều đó. Tôi đứng đấy, tay vẫn thò vào trong tủ, mắt nhìn vào chiếc khăn… và trong tầm nhìn, tôi nhận thấy cái bóng dừng với tới cái tủ và qua sang nhìn tôi. Từ từ. Tôi điếng người, chỉ đứng đó, như một bức tượng, quá bối rối để nhìn vào bóng mình trong gương. Một phần trong tôi biết rằng tâm trí mình đã bị đánh lừa, nhưng tôi không muốn chứng minh điều đó là sai. Vì vậy tôi chỉ đứng đó.
Mọi chuyện xảy ra không quá một phút, nhưng với tôi nó dài hơn rất nhiều. Tôi cảm thấy đôi mắt hắn – tôi – xoáy sâu tận trong xương, và tôi có thể thề rằng hắn đang cười toe toét… Chết tiệt, chẳng bao giờ tôi cảm thấy sợ hơn thế… với chính bản thân mình. Phải không?
Và sau đó, sau cùng, đèn cũng bật sáng và mọi thứ trở lại bình thường. Không có sự khác biệt giữa chuyển động của tôi với cái bóng trong gương, giống như trường hợp sáng nay.
Tôi chuẩn bị đi ngủ với đèn sáng. Và tôi chắc chắn sẽ lấy khăn phủ lên chiếc gương đó.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét